Tứ giác

Hình tứ giácSố cạnh và đỉnh4Ký hiệu Schläfli{4} (đối với hình vuông)Diện tíchNhiều phương phápGóc ngoài (độ)90° (đối với hình vuông và hình chữ nhật) Hình học Nhà hình học
Một nhà thủy đình hình tứ giác, tại đền Lý Bát Đế.

Trong hình học phẳng Euclid, một tứ giác là một đa giác gồm 4 cạnh và 4 đỉnh, trong đó không có bất kỳ 2 đoạn thẳng nào cùng nằm trên một đường thẳng. Tứ giác đơn có thể lồi hay lõm. Tứ giác có các đỉnh A {displaystyle A} , B {displaystyle B} , C {displaystyle C} và D {displaystyle D} đôi khi được ký hiệu là ◻ A B C D {displaystyle square ABCD} .[1]

Tổng các góc trong của tứ giác đơn A B C D {displaystyle ABCD} bằng 360 độ, tức là: ∠ A {displaystyle angle A} + ∠ B {displaystyle angle B} + ∠ C {displaystyle angle C} + ∠ D {displaystyle angle D} = 360 ∘ {displaystyle 360^{circ }} .

Bất kỳ tứ giác không có 2 cạnh không kề nhau nào cắt nhau là một tứ giác đơn.

Trong một tứ giác lồi, tất cả các góc trong đều nhỏ hơn 180° và hai đường chéo đều nằm trong tứ giác. Một khái niệm phổ biến hơn là tứ giác luôn nằm gọn trên một nửa mặt phẳng có bờ chứa bất kỳ cạnh nào của nó thì đó là tứ giác lồi.

Trong một hình tứ giác lõm (tứ giác không lồi), một góc trong có số đo lớn hơn 180° và một trong hai đường chéo nằm bên ngoài tứ giác.

Sự phân loại các tứ giác được minh họa trong biểu đồ dưới đây. Các dạng ở mức thấp hơn là trường hợp đặc biệt của các dạng nằm ở mức trên.

Link nội dung: https://superkids.edu.vn/hinh-tu-giac-loi-a17228.html