Phân tích truyện ngắn Bức Tranh (Nguyễn Minh Châu)

Phân tích truyện ngắn Bức Tranh (Nguyễn Minh Châu)

Truyện ngắn kể về một họa sĩ nổi tiếng, người từng được một chiến sĩ “thồ” tranh cứu mạng trong chiến tranh tại miền Tây Nam Bộ. Ông hứa vẽ và mang chân dung chiến sĩ về cho gia đình anh, nhưng sau khi ra Hà Nội, bị cuốn vào danh vọng, ông quên lời hứa. Bức chân dung ấy trở thành tác phẩm nổi tiếng, trong khi mẹ chiến sĩ khóc đến mù lòa vì tưởng con hy sinh. Nhiều năm sau, họa sĩ tình cờ gặp lại chiến sĩ - giờ là thợ cắt tóc - tại một quán nhỏ, nơi treo bức tranh của ông. Dù nhận ra nhau, người thợ vẫn im lặng, tử tế, không trách móc. Hành trình trở lại quán cắt tóc và vẽ bức tranh tự họa là quá trình họa sĩ đối diện lương tâm, tự vấn về trách nhiệm và sự ích kỷ của mình, trong sự giằng xé giữa nghệ thuật và đạo đức.

1. Chi tiết bức tranh tự họa sơn dầu

Ý nghĩa:

2. Chi tiết người chiến sĩ “thồ” tranh quay lại cứu họa sĩ giữa suối

Ý nghĩa:

3. Chi tiết người thợ cắt tóc nhận ra nhưng không trách móc họa sĩ

Ý nghĩa:

4. Chi tiết bà mẹ mù lòa và bức tranh treo trên tường

Ý nghĩa:

Hành trình đối diện với lương tâm của nhân vật họa sĩ trong truyện ngắn là một quá trình tâm lý phức tạp, kéo dài qua nhiều giai đoạn, từ sự lãng quên vô tình đến nhận thức đau đớn và cuối cùng là sự tự vấn không ngừng để tìm cách chuộc lỗi.

Dưới đây là phân tích rõ ràng và chi tiết về hành trình này:

1. Giai đoạn lãng quên và thờ ơ

2. Giai đoạn bị đánh thức bởi sự tình cờ

Biểu hiện:

3. Giai đoạn giằng xé và tự vấn

Biểu hiện:

4. Giai đoạn quyết định đối diện và chuộc lỗi qua nghệ thuật

Biểu hiện:

Tổng kết hành trình

Hành trình đối diện lương tâm của họa sĩ là một quá trình từ vô thức đến ý thức, từ trốn tránh đến chấp nhận, và từ sự ích kỷ cá nhân đến nhận thức về trách nhiệm đạo đức. Nó bắt đầu bằng sự lãng quên trong danh vọng, được đánh thức bởi cuộc gặp gỡ định mệnh, tiếp tục với sự giằng xé nội tâm khi đối diện người thợ cắt tóc, và kết thúc bằng hành động chủ động ngồi trước ghế cắt tóc và bức tranh tự họa để tự vấn. Qua mỗi giai đoạn, lương tâm ông ngày càng rõ ràng, mạnh mẽ, buộc ông nhìn thẳng vào lỗi lầm - không phải để được tha thứ từ người khác, mà để tự mình chịu trách nhiệm. Hành trình này không có hồi kết rõ ràng (người thợ không trách, ông không được “giải thoát”), nhưng chính sự dang dở ấy làm nổi bật tính chất trường tồn của lương tâm và nỗi day dứt không thể xóa nhòa.

Link nội dung: https://superkids.edu.vn/phan-tich-truyen-ngan-buc-tranh-a8791.html