Trang thông tin tổng hợp
Trang thông tin tổng hợp
  • chính tả
  • giáo dục
  • Meme
  • Avatar
  • Hình Nền
chính tả giáo dục Meme Avatar Hình Nền
  1. Trang chủ
  2. giáo dục
Mục Lục

20+ dàn ý, bài văn tả mẹ hay, ý nghĩa cho học sinh tiểu học điểm cao

avatar
Xuka
08:46 12/10/2025

Mục Lục

Bài văn tả mẹ không chỉ giúp các em học sinh phát triển khả năng quan sát, miêu tả mà còn là dịp để các em thể hiện tình cảm, lòng biết ơn với mẹ. Nếu bé đang băn khoăn chưa biết bắt đầu từ đâu, hãy tham khảo những gợi ý và dàn ý chi tiết từ AVAKids dưới đây để giúp cho bé viết bài văn tả mẹ thật hay và ấn tượng nhé!

1Dàn ý bài văn miêu tả mẹ

A. Mở bài: Giới thiệu về người mẹ của em

  • Cách 1 (Trực tiếp): Giới thiệu trực tiếp người em sẽ tả là ai.

    • Trong gia đình, người mà em yêu thương và kính trọng nhất chính là mẹ.

    • Mẹ của em tên là gì? Năm nay mẹ bao nhiêu tuổi?

    • Mẹ làm nghề gì? (ví dụ: mẹ là giáo viên, bác sĩ, công nhân, hay mẹ ở nhà làm nội trợ...)

    • Đối với em, mẹ là người tuyệt vời nhất.

  • Cách 2 (Gián tiếp): Dẫn dắt từ tình cảm chung về gia đình để giới thiệu về mẹ.

    • Ai cũng có một người mẹ để yêu thương, và em cũng vậy.

    • Người luôn ở bên cạnh chăm sóc, lo lắng cho em từ những điều nhỏ nhất chính là mẹ yêu quý của em.

    • Sau đó giới thiệu tên, tuổi, nghề nghiệp của mẹ.

B. Thân bài: Miêu tả chi tiết về mẹ

(Đây là phần quan trọng nhất, các em hãy miêu tả thật kỹ nhé!)

Tả ngoại hình của mẹ (Vẻ bề ngoài của mẹ trông như thế nào?)

  • Dáng người:

    • Mẹ có dáng người như thế nào? (cao cao, hơi thấp, thon thả, đầy đặn,...)

  • Mái tóc:

    • Mẹ có mái tóc dài hay ngắn? Tóc mẹ màu gì? (đen óng, nâu hạt dẻ,...)

    • Tóc mẹ thẳng mượt hay xoăn nhẹ?

    • Mẹ thường để kiểu tóc gì? (buộc cao, xõa ngang vai, búi gọn gàng,...)

    • Mùi hương trên tóc mẹ như thế nào? (thơm mùi dầu gội, mùi bồ kết,...)

  • Gương mặt:

    • Gương mặt mẹ hình gì? (tròn, trái xoan, phúc hậu,...)

    • Làn da của mẹ ra sao? (trắng hồng, mịn màng, rám nắng vì làm việc vất vả,...)

  • Đôi mắt:

    • Mắt mẹ có màu gì? (đen láy, nâu,...)

    • Ánh mắt của mẹ trông như thế nào khi nhìn em? (hiền từ, trìu mến, nghiêm khắc khi em mắc lỗi,...)

    • Khóe mắt mẹ có những nếp nhăn không? Chúng xuất hiện khi nào? (khi mẹ cười, khi mẹ lo lắng,...)

  • Nụ cười và khuôn miệng:

    • Mẹ có hay cười không? Nụ cười của mẹ trông thế nào? (ấm áp, rạng rỡ như ánh nắng,...)

    • Hàm răng của mẹ ra sao? (trắng, đều đặn,...)

  • Bàn tay:

    • Đôi bàn tay của mẹ như thế nào? (mềm mại, ấm áp, có những vết chai sần vì làm việc vất vả,...)

    • Đôi bàn tay ấy đã làm những gì cho em? (nấu những bữa ăn ngon, chăm sóc em khi ốm, dắt em đến trường,...)

  • Cách ăn mặc:

    • Ở nhà mẹ thường mặc đồ gì? (bộ đồ mặc nhà giản dị, thoải mái,...)

    • Khi đi làm hoặc đi chơi, mẹ mặc như thế nào? (áo sơ mi, quần tây, váy, áo dài,...)

Tả tính tình của mẹ (Tính cách của mẹ ra sao?)

  • Tính cách chung:

    • Mẹ là người như thế nào? (hiền lành, dịu dàng, chu đáo, cẩn thận, đôi khi nghiêm khắc,...)

  • Đối với em và gia đình:

    • Mẹ quan tâm, chăm sóc em và mọi người như thế nào? (luôn hỏi han việc học, lo lắng khi em ốm, nấu những món ngon,...)

    • Mẹ dạy bảo em những điều gì? (dạy em học bài, dạy em làm việc nhà, dạy em những điều hay lẽ phải,...)

  • Đối với hàng xóm, bạn bè:

    • Mẹ đối xử với mọi người xung quanh ra sao? (hòa đồng, hay giúp đỡ hàng xóm,...)

Tả hoạt động và một kỷ niệm đáng nhớ với mẹ

  • Hoạt động hằng ngày:

    • Một ngày của mẹ thường diễn ra như thế nào? (thức dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, đi làm, đón em đi học về, nấu cơm tối,...)

    • Mẹ có sở thích gì không? (đọc sách, trồng cây, nghe nhạc,...)

    • Em thích nhất được làm gì cùng mẹ? (cùng mẹ vào bếp, nghe mẹ kể chuyện trước khi ngủ,...)

  • Kể một kỷ niệm sâu sắc với mẹ:

    • Chọn một kỷ niệm mà em nhớ nhất về mẹ.

    • Ví dụ: Một lần em bị ốm, mẹ đã chăm sóc em tận tình ra sao? (thức suốt đêm, chườm khăn, nấu cháo cho em ăn,...). Lúc đó, em cảm thấy thế nào?

    • Ví dụ: Một lần em mắc lỗi, mẹ đã không mắng mà nhẹ nhàng khuyên bảo em như thế nào? Em đã học được bài học gì?

C. Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em về mẹ

  • Tình cảm của em:

    • Em yêu mẹ nhiều như thế nào? Em cảm thấy tự hào về mẹ ra sao?

    • Mẹ có ý nghĩa quan trọng như thế nào trong cuộc sống của em?

  • Lời hứa hoặc lời chúc:

    • Em tự hứa với bản thân sẽ làm gì để mẹ vui lòng? (chăm ngoan, học giỏi, vâng lời mẹ,...)

    • Em mong muốn điều gì cho mẹ? (mong mẹ luôn khỏe mạnh, vui vẻ và mãi ở bên cạnh em,...)

Lưu ý thêm để bài văn hay hơn:

  • Sử dụng các giác quan: Cố gắng miêu tả những gì em nhìn thấy (màu tóc), nghe thấy (giọng nói), ngửi thấy (mùi hương), cảm nhận được (bàn tay ấm áp).

  • Sử dụng hình ảnh so sánh: Ví dụ: "Nụ cười của mẹ ấm áp như ánh nắng ban mai", "Mái tóc mẹ đen mượt như dòng suối".

  • Viết bằng tình cảm thật: Điều quan trọng nhất là hãy viết bằng tất cả tình yêu thương của em dành cho mẹ, bài văn sẽ trở nên chân thật và cảm động nhất.

2Bài văn miêu tả mẹ số 1

Trong gia đình em, người em yêu quý và kính trọng nhất chính là mẹ. Mẹ em tên là Lan, năm nay mẹ ba mươi lăm tuổi và là một cô giáo mầm non. Với em, mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trên đời.

Mẹ có dáng người cao cao, thon thả. Mái tóc mẹ dài ngang lưng, có màu nâu hạt dẻ và lúc nào cũng tỏa ra mùi hương dầu gội hoa bưởi dịu nhẹ. Gương mặt mẹ hình trái xoan, phúc hậu với làn da trắng hồng. Nhưng em yêu nhất là đôi mắt của mẹ. Đôi mắt ấy màu đen láy, luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến, ấm áp. Mỗi khi mẹ cười, những nếp nhăn nhỏ ở đuôi mắt lại hiện lên, trông thật hiền từ. Đôi bàn tay mẹ mềm mại, đã nấu cho em biết bao món ăn ngon và chăm sóc em những lúc ốm đau.

Mẹ em là một người rất dịu dàng và chu đáo. Mẹ không bao giờ la mắng em vô cớ. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo để em nhận ra lỗi sai của mình. Em nhớ có lần em bị sốt cao, mẹ đã thức trắng đêm để chườm khăn, lo lắng cho em. Bàn tay ấm áp của mẹ đặt lên trán làm em cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Em yêu mẹ vô cùng. Em tự hứa sẽ luôn chăm ngoan, học giỏi để mẹ được vui lòng. Em chỉ mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ và luôn ở bên cạnh em.

Bài văn miêu tả mẹ số 2

Trong gia đình nhỏ của em, người mà em yêu thương và kính trọng nhất chính là mẹ. Mẹ tên là Nguyễn Thị Lan, năm nay mẹ 37 tuổi và đang làm nhân viên văn phòng tại một công ty gần nhà. Đối với em, mẹ luôn là người tuyệt vời nhất trên thế gian này.

Mẹ có dáng người thon thả, cao vừa phải. Mái tóc mẹ dài và đen óng, thường được mẹ buộc gọn phía sau, mỗi lần mẹ nghiêng đầu, tóc mẹ lại nhẹ nhàng buông xuống như một dải lụa. Trên tóc mẹ còn vương mùi thơm dịu của bồ kết mà bà ngoại tự tay nấu. Gương mặt mẹ tròn, làn da mẹ trắng hồng, nhưng đã có vài đốm tàn nhang nhỏ xinh. Đôi mắt mẹ đen láy, luôn ánh lên vẻ hiền từ và ấm áp khi nhìn em. Mỗi lần mẹ cười, những nếp nhăn nhỏ bên khóe mắt hiện ra càng làm mẹ thêm phúc hậu. Nụ cười của mẹ rạng rỡ như ánh nắng ban mai, hàm răng mẹ đều và trắng sáng. Đôi bàn tay mẹ mềm mại, nhưng có những vết chai sần do nhiều năm làm việc nhà. Chính đôi bàn tay ấy đã chăm sóc, dắt em đi qua bao tháng ngày thơ ấu.

Ở nhà, mẹ thường mặc bộ đồ bông giản dị, thoải mái. Khi đi làm, mẹ mặc áo sơ mi và quần âu, trông mẹ thật thanh lịch và chỉn chu.

Mẹ hiền lành, dịu dàng và rất chu đáo. Mỗi ngày, mẹ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, lo cho em từng bộ quần áo, sách vở đến trường. Tối về, mẹ lại ân cần hỏi han em chuyện học tập, vui buồn trong ngày. Mẹ luôn dạy em phải lễ phép, biết giúp đỡ mọi người và sống thật chăm ngoan. Hàng xóm ai cũng quý mến mẹ vì mẹ luôn hòa đồng và sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh.

Em nhớ nhất một lần em bị sốt cao, mẹ đã thức trắng đêm chườm khăn, nấu cháo và bón từng thìa cho em. Đôi mắt mẹ lo lắng nhưng vẫn dịu dàng vỗ về em ngủ. Nhờ mẹ mà em mau khỏi bệnh, lòng em biết ơn mẹ vô cùng.

Em yêu mẹ rất nhiều và luôn tự hào vì có mẹ bên cạnh. Em hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi để mẹ luôn vui và mãi là chỗ dựa vững chắc cho em. Em chỉ mong mẹ luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và mãi ở bên em.

3Bài văn miêu tả mẹ số 3

Ai cũng có một người mẹ để yêu thương, và em cũng vậy. Người luôn bên cạnh chăm sóc, lắng nghe em từ những điều nhỏ nhặt nhất chính là mẹ yêu quý của em. Mẹ tên là Trần Thị Mai, năm nay mẹ 40 tuổi, mẹ làm nội trợ ở nhà, lo toan mọi việc trong gia đình.

Mẹ em có dáng người thấp nhỏ, nhưng rất nhanh nhẹn. Mái tóc mẹ ngắn và đen nhánh, lúc nào cũng gọn gàng và tỏa hương thơm mát của dầu gội. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, làn da rám nắng vì mẹ hay làm vườn. Đôi mắt mẹ màu nâu, lúc dịu dàng, lúc nghiêm khắc, ánh nhìn của mẹ luôn khiến em cảm thấy ấm áp. Khi mẹ cười, đôi má mẹ xuất hiện lúm đồng tiền rất duyên, nụ cười của mẹ làm em thấy cả thế giới trở nên tươi sáng. Đôi bàn tay mẹ tuy nhỏ nhưng rắn rỏi, những ngón tay khéo léo đã đan áo, may vá và chăm sóc cho em từng bữa ăn, giấc ngủ.

Ở nhà, mẹ thường mặc áo phông và quần vải đơn giản, nhưng vẫn luôn sạch sẽ và gọn gàng. Khi đi chơi, mẹ thích mặc những chiếc váy hoa nhẹ nhàng.

Mẹ là người vui tính, luôn biết cách làm em cười khi buồn. Mẹ rất tâm lý, sẵn sàng lắng nghe mọi tâm sự của em như một người bạn thân. Mỗi lần em gặp chuyện không vui, mẹ nhẹ nhàng ôm em vào lòng, động viên em bằng những lời khuyên sâu sắc. Mẹ cũng hay kể cho em nghe những câu chuyện bổ ích, dạy em cách đối nhân xử thế và sống tốt bụng.

Một kỷ niệm đáng nhớ là lần em bị điểm thấp, lo lắng không dám nói với mẹ. Khi mẹ biết chuyện, mẹ không la mắng mà chỉ nhẹ nhàng bảo: “Con cứ cố gắng, mẹ luôn tin ở con.” Nhờ mẹ động viên, em đã lấy lại tự tin và cố gắng hơn trong học tập.

Em rất yêu mẹ và luôn cảm thấy mẹ là người bạn thân thiết nhất trong đời. Em mong mẹ luôn mạnh khỏe, mãi ở bên cạnh và là điểm tựa cho em mỗi khi em cần.

4Bài văn miêu tả mẹ số 4

Trong gia đình em, mẹ là người tuyệt vời nhất. Mẹ tên là Nguyễn Thị Hương, năm nay mẹ 38 tuổi. Mẹ là công nhân may, ngày nào mẹ cũng đi làm từ sáng sớm đến tối muộn để chăm lo cho gia đình.

Mẹ có vóc dáng hơi gầy nhưng nhanh nhẹn, khuôn mặt mẹ vuông đầy nghị lực. Tóc mẹ ngắn, thường búi gọn phía sau gáy cho tiện làm việc. Tóc mẹ đã lấm tấm vài sợi bạc. Làn da mẹ sạm nắng vì phải làm việc vất vả ngoài trời. Đôi mắt mẹ màu nâu, ánh lên sự chịu thương, chịu khó và đầy yêu thương khi nhìn em. Mỗi khi mẹ cười, những nếp nhăn nơi khóe mắt càng lộ rõ. Đôi bàn tay mẹ thô ráp, chai sần nhưng luôn ấm áp khi vuốt ve mái tóc em.

Ở nhà, mẹ mặc những bộ đồ giản dị, khi đi làm mẹ mặc đồng phục công nhân. Mẹ chẳng bao giờ làm đỏm cho bản thân, chỉ chăm lo cho gia đình.

Mẹ rất siêng năng, tỉ mỉ và luôn lo nghĩ cho chồng con. Ngày nào mẹ cũng thức dậy từ 5 giờ sáng để chuẩn bị bữa sáng, dọn dẹp nhà cửa, rồi mới đi làm. Dù bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian hỏi han việc học của em, giúp em ôn bài và dạy em những bài học làm người. Mẹ sống chân thành, tốt bụng nên ai cũng yêu quý mẹ.

Có lần em bị ốm, mẹ xin nghỉ làm, ở nhà chăm em cả ngày. Mẹ nấu cháo, bón từng thìa, trán mẹ đẫm mồ hôi nhưng miệng vẫn cười động viên em. Nhờ mẹ, em mau khỏe lại.

Em vô cùng biết ơn và tự hào về mẹ. Em hứa sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt, ngoan ngoãn để mẹ vui lòng và không phụ công lao của mẹ.

5Bài văn miêu tả mẹ số 5

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ. Và đối với em, mẹ chính là người tốt nhất trên cuộc đời này. Mẹ em tên là Lê Thị Hoa, năm nay mẹ 36 tuổi. Mẹ là giáo viên tiểu học, dạy ở trường gần nhà. Đối với em, mẹ vừa là người thầy vừa là người bạn tuyệt vời nhất.

Mẹ có dáng người cao, mái tóc dài đen mượt như dòng suối, thường buộc nhẹ phía sau. Gương mặt mẹ trái xoan, làn da trắng hồng, đôi má lúm đồng tiền mỗi khi mẹ cười. Đôi mắt mẹ to tròn, ánh lên vẻ dịu dàng và thông minh. Nụ cười của mẹ tỏa nắng, làm cả nhà đều thấy ấm áp. Đôi bàn tay mẹ thon dài, dịu dàng dắt em đến trường, vuốt tóc em mỗi khi em buồn.

Ở nhà, mẹ thích mặc váy đơn giản hoặc áo dài khi đi dạy. Em thích nhất ngắm mẹ mặc áo dài trắng, trông mẹ dịu dàng như cô tiên trong chuyện cổ tích.

Mẹ rất kiên nhẫn, nhẹ nhàng và luôn quan tâm dạy bảo em. Mẹ không chỉ giúp em học bài mà còn dạy em cách sống tốt, biết yêu thương và giúp đỡ người khác. Mẹ thân thiện, luôn sẵn lòng giúp đỡ học sinh cũng như hàng xóm láng giềng.

Mỗi tối, mẹ thường kể cho em nghe những câu chuyện về lòng dũng cảm, lòng nhân ái, dạy em biết mơ ước và cố gắng. Một lần em bị bạn trêu ở lớp, mẹ đã kiên nhẫn lắng nghe rồi khuyên em phải mạnh mẽ, biết tha thứ và không nên đáp lại bằng sự tức giận. Nhờ mẹ, em trưởng thành hơn từng ngày.

Em luôn biết ơn mẹ đã dạy em nên người. Em mong mẹ mãi mạnh khỏe, vui vẻ và sẽ luôn là tấm gương sáng cho em noi theo.

6Bài văn miêu tả mẹ số 6

Nhắc đến người mà em yêu quý nhất trên cuộc đời này, không ai khác chính là mẹ cùa em. Mẹ em là người luôn nhẹ nhàng, hiền hậu như một bông hoa giữa vườn đời. Mẹ tên là Võ Thị Tuyết, năm nay 41 tuổi, làm công việc nội trợ và chăm sóc vườn hoa nhỏ trước nhà.

Mẹ em có dáng người đầy đặn, bước đi chậm rãi nhưng chắc chắn. Tóc mẹ dài đến lưng, hơi xoăn tự nhiên và thường được mẹ búi lên mỗi khi làm việc nhà hay chăm vườn. Tóc mẹ có hương thơm dịu nhẹ của hoa bưởi và mùi bồ kết. Khuôn mặt mẹ phúc hậu, làn da rám nắng vì mẹ thích làm vườn. Đôi mắt mẹ dịu dàng, ánh lên sự ân cần, mỗi khi nhìn em như đang truyền cho em niềm vui. Khi mẹ cười, em thấy mọi muộn phiền đều tan biến.

Đôi bàn tay mẹ đầy vết chai vì phải làm nhiều việc, nhưng chính bàn tay ấy đã chăm sóc từng gốc hoa, từng bữa ăn cho gia đình. Ở nhà, mẹ mặc những bộ đồ vải hoa đơn giản, khi đi lễ chùa, mẹ mặc áo dài nhã nhặn.

Mẹ rất hiền hậu, luôn yêu thương, nhường nhịn mọi người. Mẹ dạy em biết giúp đỡ bố mẹ, biết yêu thương cây cối, động vật và quý trọng mọi thứ quanh mình. Hàng xóm ai cũng quý mến mẹ vì mẹ sẵn sàng chia sẻ rau quả trong vườn hoặc giúp khi ai đó cần.

Em nhớ nhất một lần em giúp mẹ chăm vườn, bất ngờ bị té ngã. Mẹ chạy đến, nhẹ nhàng dỗ dành và băng bó vết thương cho em. Nhìn đôi tay mẹ vụng về mà em rưng rưng xúc động.

Em yêu mẹ như yêu khu vườn nhỏ đầy sắc hoa mà mẹ đã chăm chút từng ngày. Em mong mẹ mãi luôn khỏe mạnh, tươi vui như những bông hoa mà mẹ yêu.

7Bài văn miêu tả mẹ số 7

Có lẽ suốt đời này, em không thể quên lần mẹ thức trắng đêm chăm sóc khi em bị ốm. Nhìn đôi mắt mẹ lo lắng và những giọt mồ hôi lăn trên trán, em càng thương mẹ nhiều hơn bao giờ hết. Mẹ em tên là Lê Thị Quỳnh, năm nay 38 tuổi, là công nhân trong khu công nghiệp.

Mẹ em có dáng người hơi thấp, mái tóc dày và đen óng, thường búi gọn sau gáy. Mẹ có khuôn mặt tròn, làn da ngăm đen vì nắng gió. Đôi mắt mẹ sâu, ánh nhìn đầy yêu thương, hiền hậu. Mỗi khi mẹ cười, khóe mắt mẹ lại hiện rõ những nếp nhăn nhỏ. Đôi bàn tay mẹ có nhiều vết chai nhưng ấm áp vô cùng, đã nấu bao bữa ăn ngon cho gia đình. Ở nhà, mẹ thường mặc áo thun, quần vải cũ nhưng luôn sạch sẽ.

Mẹ siêng năng, tần tảo, luôn lo toan cho gia đình. Dù đi làm vất vả, về nhà mẹ vẫn ân cần, hỏi han, chăm sóc từng thành viên. Mẹ dạy em biết yêu thương, đoàn kết với mọi người. Ai khó khăn mẹ cũng không ngại giúp đỡ.

Em thích nhất được phụ mẹ nấu ăn mỗi chiều. Nhớ lần em bị cảm, mẹ thức suốt đêm, vừa lau mồ hôi, vừa nấu cháo, rồi dỗ em ngủ. Tình cảm ấy làm em xúc động mãi.

Em biết rằng mẹ là người quan trọng nhất đời em. Em hứa sẽ học thật tốt và luôn nghe lời mẹ để mẹ vui lòng.

8Bài văn miêu tả mẹ số 8

Nếu ai hỏi em trên đời này yêu ai nhất, em sẽ không ngần ngại trả lời: đó là mẹ. Bởi mẹ đã dành trọn cả tình yêu thương và những gì tốt đẹp nhất cho em. Mẹ em tên là Phạm Thị Ngọc, năm nay 42 tuổi, làm y tá tại trạm y tế xã.

Mẹ có vóc dáng thon gọn, mái tóc đen dài đến lưng, thường cột cao gọn gàng khi đi làm. Mùi tóc mẹ phảng phất hương dầu dừa thơm mát. Gương mặt mẹ trái xoan, làn da mịn màng, tươi tắn. Đôi mắt mẹ sáng, trìu mến, luôn động viên mỗi khi em gặp khó khăn. Khi mẹ cười, hàm răng trắng đều và nụ cười ấm áp như ánh nắng sớm. Đôi bàn tay mẹ khéo léo, mềm mại nhưng có vết chai nhỏ vì thường xuyên chăm sóc bệnh nhân. Ở nhà, mẹ mặc quần áo giản dị, đi làm khoác lên mình áo blouse trắng tinh tươm.

Mẹ dịu dàng, kiên nhẫn, dạy em lễ phép, biết cảm thông, sẻ chia. Mẹ quan tâm, động viên em từng chút một, sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm láng giềng khi cần. Hằng ngày, mẹ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, rồi đi làm, chiều về lại chăm sóc gia đình.

Nhớ nhất là những lúc em ốm, mẹ bỏ hết mọi việc, ân cần chăm sóc em cả ngày lẫn đêm. Em cảm nhận tình yêu của mẹ luôn rộng lớn và bao la.

Em rất tự hào và biết ơn mẹ, em hứa sẽ cố gắng học tốt, trở thành người con ngoan để mẹ luôn vui và khỏe mạnh.

9Bài văn miêu tả mẹ số 9

Trong gia đình, người mà em yêu thương và kính trọng nhất chính là mẹ. Mẹ em tên là Trần Thị Bích, năm nay 39 tuổi, làm giáo viên tiểu học ở trường làng. Đối với em, mẹ là người tuyệt vời nhất.

Mẹ có dáng người mảnh mai, mái tóc đen dài lúc nào cũng tỏa hương thơm dịu nhẹ của bồ kết. Mẹ thường buộc tóc gọn gàng phía sau. Gương mặt mẹ hình trái xoan, làn da mẹ trắng hồng, đôi mắt đen láy luôn nhìn em đầy trìu mến. Khi cười, khóe mắt mẹ có vài nếp nhăn nhỏ làm mẹ càng phúc hậu hơn. Đôi bàn tay mẹ mềm nhưng có vết chai do làm việc vất vả, đã nấu bao bữa cơm ngon, dắt em đi học, chăm em mỗi khi ốm đau. Ở nhà, mẹ mặc bộ đồ giản dị, đi dạy mẹ mặc áo dài màu tím nhẹ nhàng.

Mẹ hiền lành, chu đáo, luôn quan tâm từng ly từng tí đến em và gia đình. Mẹ thường hỏi han việc học, động viên em cố gắng. Mẹ dạy em lễ phép, giúp đỡ bạn bè và làm việc tốt. Với hàng xóm, mẹ luôn hòa nhã, sẵn lòng giúp đỡ khi ai gặp khó khăn.

Một ngày của mẹ bắt đầu từ rất sớm: dậy nấu ăn, soạn bài, rồi đưa em đến trường. Buổi tối, mẹ cùng em ôn lại bài học và kể chuyện cho em nghe trước khi ngủ. Em nhớ nhất lần em bị sốt cao, mẹ thức suốt đêm bên em, lo lắng, chườm khăn, nấu cháo. Nhìn mẹ mệt mỏi mà vẫn dịu dàng, em thương mẹ vô cùng.

Em yêu mẹ rất nhiều, tự hào vì có mẹ bên cạnh. Em hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi để mẹ luôn vui và khỏe mạnh.

10Bài văn miêu tả mẹ số 10

ột buổi sáng mùa đông, khi em còn ngái ngủ, mẹ đã nhẹ nhàng khoác chiếc áo len lên vai và dặn em giữ ấm. Hành động nhỏ ấy khiến em nhận ra: mẹ luôn dành cho em tình yêu dịu dàng mà bao la. Mẹ em tên là Đỗ Thị Thanh, năm nay 37 tuổi, là nhân viên văn phòng.

Mẹ có dáng người nhỏ nhắn, tóc mẹ dài ngang lưng, mềm mại, lúc nào cũng gọn gàng và thơm mùi dầu gội. Gương mặt mẹ trái xoan, da trắng, đôi mắt to sáng. Khi mẹ cười, đôi môi hồng chúm chím, nụ cười hiền hậu, thân thiện. Đôi bàn tay mẹ mềm, ấm, đã giúp em mặc áo, chuẩn bị đồ dùng học tập mỗi ngày. Ở nhà, mẹ mặc áo len, quần jeans giản dị.

Mẹ rất chu đáo, tỉ mỉ, luôn quan tâm chăm sóc gia đình, dạy em học bài, làm việc nhà. Mẹ sống thân thiện với hàng xóm, hay giúp người già quanh xóm nhỏ.

Mỗi ngày mẹ đều dậy sớm nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, tối về mẹ dạy em làm bài tập. Kỷ niệm em nhớ nhất là lần em bị cảm lạnh, mẹ không rời nửa bước, nấu cháo, pha nước cam, thức trông em suốt đêm.

Em yêu mẹ nhất trên đời, em hứa sẽ chăm ngoan, học thật giỏi để mẹ luôn vui vẻ, khỏe mạnh bên em.

11Bài văn miêu tả mẹ dài lớp 5 số 11

Nếu ví tình mẹ như một dòng sông, thì em là chú cá nhỏ may mắn được sống trọn trong dòng nước ngọt lành ấy. Mẹ chính là nguồn yêu thương lớn nhất trong đời em. Mẹ em tên là Nguyễn Thị Hải, 40 tuổi, làm thợ may ở quê.

Mẹ có dáng người thanh mảnh, tóc mẹ thẳng, đen nhánh, thường búi cao khi làm việc. Gương mặt mẹ phúc hậu, làn da rám nắng vì ngồi trước máy may nhiều giờ. Đôi mắt mẹ đen láy, luôn ánh lên niềm vui khi em về nhà. Khi mẹ cười, cả khuôn mặt rạng rỡ, hàm răng trắng đều tỏa sáng. Đôi bàn tay mẹ khéo léo, có nhiều vết chỉ cứa nhỏ, nhưng rất ấm áp. Ở nhà, mẹ mặc áo vải hoa, váy dài đơn giản.

Mẹ cẩn thận, chu đáo, chăm sóc gia đình từ miếng ăn đến giấc ngủ. Mẹ hay hỏi han, dạy em học, dạy em thêu thùa. Với hàng xóm, mẹ thân thiện, hay giúp người neo đơn.

Mỗi ngày mẹ đều dậy sớm chuẩn bị cơm nước, làm việc hăng say. Em thích nhất được ngồi bên mẹ may áo, nghe mẹ kể chuyện ngày xưa. Một lần em bị đau bụng, mẹ thức cả đêm xoa dầu, động viên, chăm sóc cho đến khi em khỏe hẳn.

Em yêu mẹ vô cùng, mong mẹ mãi luôn mạnh khỏe, tươi vui và là dòng sông yêu thương cho em nương tựa.

12Bài văn miêu tả mẹ dài số 12

Ai cũng có một người mẹ để yêu thương, và em cũng vậy. Người luôn ở bên cạnh chăm sóc, lo lắng cho em từ những điều nhỏ nhất chính là mẹ yêu quý của em. Mẹ em tên là Nguyễn Thị Thu, năm nay 41 tuổi, làm nội trợ ở nhà.

Mẹ có dáng người đầy đặn, tóc ngắn và đen nhánh, thường xõa ngang vai hoặc buộc gọn khi làm việc. Gương mặt mẹ tròn, làn da rám nắng do phải tần tảo lo cho gia đình. Đôi mắt mẹ nâu, hiền từ, lúc nào cũng sáng lên niềm vui mỗi khi em về nhà. Khi mẹ cười, hàm răng trắng đều và nụ cười của mẹ làm ấm cả căn phòng. Đôi bàn tay mẹ thô ráp vì làm việc nhiều, nhưng luôn dịu dàng khi vuốt ve mái tóc em. Ở nhà, mẹ mặc quần áo vải hoa thoải mái, dễ vận động.

Mẹ chu đáo, kiên nhẫn, luôn chăm lo từng bữa ăn, giấc ngủ cho cả nhà. Mẹ thường nhắc nhở em giữ gìn sức khỏe, học tập chăm chỉ và lễ phép với mọi người. Mẹ dạy em làm việc nhà, biết chia sẻ cùng người thân. Hàng xóm ai cũng quý mến mẹ bởi tính hiền lành, hòa đồng và hay giúp đỡ mọi người.

Mỗi sáng, mẹ dậy sớm nấu ăn, dọn dẹp, chăm sóc vườn rau nhỏ. Em thích nhất là được cùng mẹ hái rau, nghe mẹ kể chuyện thời nhỏ. Kỷ niệm đáng nhớ nhất là ngày em bị ngã, mẹ vừa xoa bóp, vừa an ủi, làm em quên cả đau.

Em biết ơn mẹ vô cùng, em hứa sẽ luôn ngoan ngoãn, cố gắng học tốt để mẹ luôn vui và tự hào về em.

13Bài văn miêu tả mẹ lớp 5 ngắn gọn số 13

Nếu ai đó hỏi em ai là người luôn đứng phía sau, âm thầm chăm sóc và dõi theo từng bước chân của mình, người đó không ai khác ngoài mẹ kính yêu. Mẹ em tên là Bùi Thị Tâm, 38 tuổi, làm công nhân vệ sinh môi trường.

Mẹ có thân hình nhỏ nhắn, tóc mẹ ngắn, hơi xoăn, thường cột gọn khi đi làm. Gương mặt mẹ tròn, làn da rám nắng vì sương gió. Đôi mắt mẹ nâu hiền hậu, luôn dịu dàng khi nhìn em. Nụ cười mẹ đôn hậu, dù mệt nhưng vẫn động viên con. Đôi bàn tay mẹ thô ráp, nổi nhiều vết chai nhưng luôn ấm áp. Ở nhà, mẹ mặc bộ đồ cũ, đi làm khoác áo mưa, đội nón lá.

Mẹ kiên trì, cần mẫn, hiền lành và hay giúp đỡ hàng xóm. Mẹ luôn dặn em phải biết quý trọng sức lao động, chăm ngoan, lễ phép với mọi người.

Mỗi ngày mẹ đi làm sớm, tối về lại nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Có lần em bị ướt mưa về nhà, mẹ vội vàng lau khô, pha nước gừng cho em uống, làm em cảm động mãi.

Em biết ơn mẹ nhiều lắm, em hứa sẽ cố gắng học tập, giúp mẹ đỡ vất vả, để mẹ luôn vui vẻ, mạnh khỏe.

14Bài văn miêu tả mẹ số 14

Mẹ em như ánh nắng ban mai, luôn mang đến cho em sự ấm áp, dịu dàng và bình yên. Mỗi ngày trôi qua, nhờ có mẹ mà cuộc sống của em trở nên tươi đẹp hơn. Mẹ em tên là Phạm Thị Oanh, 39 tuổi, làm y sĩ ở trạm xá xã.

Mẹ có vóc dáng thanh mảnh, tóc mẹ dài, đen bóng, thường xõa ngang vai. Gương mặt mẹ trái xoan, làn da trắng hồng, đôi mắt nâu dịu dàng. Khi mẹ cười, gương mặt rạng ngời, hàm răng trắng đều làm ánh lên niềm vui. Đôi bàn tay mẹ thon dài, luôn ấm áp mỗi khi chạm vào em. Ở nhà mẹ mặc đồ bộ đơn giản, đi làm mặc áo blouse trắng tinh tươm.

Mẹ hiền hậu, luôn quan tâm chăm sóc gia đình, dạy em học, nhắc nhở em giữ gìn vệ sinh, ăn uống đủ chất. Mẹ dạy em biết yêu thiên nhiên, giúp đỡ người già, trẻ nhỏ. Hàng xóm ai cũng quý mẹ vì sự hòa đồng, hay giúp người bệnh.

Một ngày của mẹ bắt đầu từ sớm, đến trưa về lại lo cơm nước, tối chăm sóc con. Em thích nhất được nghe mẹ kể chuyện ngày xưa dưới ánh nắng sớm ngoài sân. Kỷ niệm nhớ nhất là lần em bị té ngã, mẹ vừa băng bó vừa động viên, làm em quên cả đau.

Em yêu mẹ vô cùng, mong mẹ mãi khỏe mạnh, là ánh nắng dẫn đường cho em lớn lên mỗi ngày.

15Bài văn miêu tả mẹ số 15

"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ." Câu hát ấy luôn vang vọng trong tâm trí em, nhắc nhở em về hình ảnh người mẹ tảo tần, hiền hậu bên mái nhà thân yêu. Mẹ em tên là Võ Thị Hiền, năm nay 43 tuổi, bán hàng ngoài chợ.

Mẹ có dáng người chắc khỏe, mái tóc ngắn ngang vai, đen nhánh, luôn thơm mùi bồ kết. Gương mặt mẹ phúc hậu, làn da rám nắng do đi chợ từ sớm. Đôi mắt mẹ sáng, khi nhìn em luôn đầy yêu thương. Nụ cười mẹ rạng rỡ, hàm răng đều tăm tắp. Đôi bàn tay mẹ thô ráp nhưng luôn dịu dàng, đã dắt em qua bao con đường đời. Ở nhà, mẹ mặc bộ đồ vải hoa, đi chợ khoác thêm chiếc áo dài tay.

Mẹ rất tảo tần, chịu thương, chịu khó, dậy từ tinh mơ để chuẩn bị hàng, lo cơm nước cho cả nhà. Mẹ dạy em sống chân thật, giúp đỡ người khác. Hàng xóm ai cũng quý mến mẹ vì mẹ hay giúp đỡ, cho rau, cho trái cây.

Mỗi tối, mẹ hay hát ru em ngủ bằng những câu hát ngọt ngào. Kỷ niệm em nhớ nhất là lần em sốt cao, mẹ vừa bán hàng, vừa tranh thủ chạy về nhà chăm sóc em, làm em xúc động mãi.

Em biết ơn mẹ vô cùng, mong mẹ mãi khỏe mạnh, sống vui và là bến đỗ bình yên cho em suốt đời.

16Bài văn tả mẹ số 16

Có những lúc phải xa mẹ vài ngày, em mới hiểu hết cảm giác nhớ nhung và trống vắng. Chỉ cần nhìn thấy mẹ trở về, mọi buồn bã trong em đều tan biến hết. Mẹ em tên là Vũ Thị Lan, 36 tuổi, là nhân viên ngân hàng.

Mẹ có dáng người thon thả, tóc dài chấm lưng, đen óng, thường cột cao khi đi làm. Gương mặt mẹ trái xoan, da trắng, đôi mắt to, dịu dàng. Khi mẹ cười, đôi môi đỏ tươi và hàm răng trắng đều làm em cảm thấy hạnh phúc. Bàn tay mẹ mềm mại, luôn xoa đầu, nắm tay em thật ấm áp. Ở nhà mẹ mặc váy hoa, đi làm mặc áo sơ mi, quần tây thanh lịch.

Mẹ chu đáo, cẩn thận, luôn chăm lo từng bữa ăn, giấc ngủ cho em. Mẹ dạy em học, dạy em lễ phép, chia sẻ việc nhà. Với mọi người, mẹ luôn chan hòa, hay giúp đỡ bạn bè, hàng xóm.

Mỗi lần mẹ đi công tác, em nhớ mẹ rất nhiều. Khi mẹ về, em chỉ muốn ôm mẹ thật lâu, kể cho mẹ nghe mọi chuyện ở trường. Có lần em làm mất đồ, mẹ không trách mà nhẹ nhàng nhắc em cẩn thận hơn.

Em yêu mẹ vô cùng, mong mẹ luôn khỏe mạnh, vui vẻ, để mãi là mái ấm, là chỗ dựa bình yên cho em mỗi ngày.

17Bài văn tả mẹ số 17

Trong nhà em, người em thân thiết nhất là mẹ. Mẹ em tên Thảo, năm nay ba mươi tám tuổi. Mẹ không làm nghề gì to tát cả, mẹ chỉ ở nhà làm công việc nội trợ, chăm sóc bố con em. Nhưng với em, mẹ là tất cả.

Em không biết phải dùng từ gì để tả hết về mẹ. Mẹ không quá cao, người hơi tròn trịa một chút, trông rất phúc hậu. Mẹ có mái tóc ngắn, xoăn nhẹ trông rất trẻ trung. Em thích nhất là gương mặt của mẹ, lúc nào cũng hiền khô. Da mẹ không trắng lắm, nhưng mịn màng. Mỗi khi mẹ cười, em cảm thấy cả thế giới như bừng sáng. Bàn tay của mẹ thì ấm ơi là ấm. Mỗi lần đi đâu về, việc đầu tiên em làm là tìm đến bàn tay mẹ để được mẹ xoa đầu.

Tính mẹ em rất hiền. Em chưa bao giờ thấy mẹ mắng ai to tiếng. Có lần em làm vỡ cái bát yêu thích của mẹ, em sợ lắm. Nhưng mẹ chỉ nhẹ nhàng hỏi em có bị đứt tay không, rồi dọn dẹp mảnh vỡ và dặn em lần sau phải cẩn thận hơn. Mẹ chăm sóc em từng li từng tí. Sáng nào mẹ cũng chuẩn bị bữa sáng, chiều nào cũng hỏi han chuyện ở trường. Tối đến, mẹ lại dạy em học.

Mỗi ngày của mẹ đều xoay quanh gia đình. Sở thích lớn nhất của mẹ có lẽ là được nhìn thấy bố con em ăn ngon miệng những món mẹ nấu. Em thích nhất là lúc được ngồi xem ti vi cùng mẹ, dựa đầu vào vai mẹ và kể cho mẹ nghe đủ thứ chuyện trên đời.

Em thương mẹ lắm. Em biết mẹ đã vất vả rất nhiều vì gia đình. Em không biết làm gì lớn lao cả, chỉ biết cố gắng học giỏi, vâng lời để mẹ vui. Em chỉ có một mong ước giản đơn, đó là mẹ sẽ luôn khỏe mạnh và vui vẻ như bây giờ.

18Bài văn tả mẹ số 18

Trong nhà em, người em thân thiết nhất là mẹ. Mẹ em tên Thảo, năm nay ba mươi tám tuổi. Mẹ không làm nghề gì to tát cả, mẹ chỉ ở nhà làm công việc nội trợ, chăm sóc bố con em. Nhưng với em, mẹ là tất cả.

Em không biết phải dùng từ gì để tả hết về mẹ. Mẹ không quá cao, người hơi tròn trịa một chút, trông rất phúc hậu. Mẹ có mái tóc ngắn, xoăn nhẹ trông rất trẻ trung. Em thích nhất là gương mặt của mẹ, lúc nào cũng hiền khô. Da mẹ không trắng lắm, nhưng mịn màng. Mỗi khi mẹ cười, em cảm thấy cả thế giới như bừng sáng. Bàn tay của mẹ thì ấm ơi là ấm. Mỗi lần đi đâu về, việc đầu tiên em làm là tìm đến bàn tay mẹ để được mẹ xoa đầu.

Tính mẹ em rất hiền. Em chưa bao giờ thấy mẹ mắng ai to tiếng. Có lần em làm vỡ cái bát yêu thích của mẹ, em sợ lắm. Nhưng mẹ chỉ nhẹ nhàng hỏi em có bị đứt tay không, rồi dọn dẹp mảnh vỡ và dặn em lần sau phải cẩn thận hơn. Mẹ chăm sóc em từng li từng tí. Sáng nào mẹ cũng chuẩn bị bữa sáng, chiều nào cũng hỏi han chuyện ở trường. Tối đến, mẹ lại dạy em học.

Mỗi ngày của mẹ đều xoay quanh gia đình. Sở thích lớn nhất của mẹ có lẽ là được nhìn thấy bố con em ăn ngon miệng những món mẹ nấu. Em thích nhất là lúc được ngồi xem ti vi cùng mẹ, dựa đầu vào vai mẹ và kể cho mẹ nghe đủ thứ chuyện trên đời.

Em thương mẹ lắm. Em biết mẹ đã vất vả rất nhiều vì gia đình. Với em, mẹ là người phụ nữ đẹp nhất, mạnh mẽ nhất. Em tự hứa sẽ không bao giờ làm mẹ buồn. Em sẽ cố gắng học tập để sau này có thể chăm sóc, lo lắng cho mẹ, để đôi bàn tay của mẹ được nghỉ ngơi nhiều hơn.

19Bài văn tả mẹ số 19

Trong gia đình em, người mà em yêu thương và kính trọng nhất chính là mẹ. Mẹ của em tên là Hương, năm nay mẹ ba mươi lăm tuổi. Mẹ là một giáo viên tiểu học, ngày ngày dạy dỗ các bạn nhỏ. Đối với em, mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất.

Mẹ có dáng người cao cao và thon thả. Mái tóc mẹ dài ngang lưng, màu đen óng ả, lúc nào cũng được búi gọn gàng khi đi làm nhưng lại xõa ngang vai thật dịu dàng khi ở nhà. Gương mặt mẹ hình trái xoan, rất phúc hậu với làn da trắng hồng. Em yêu nhất là đôi mắt đen láy của mẹ, luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến. Mỗi khi mẹ cười, những nếp nhăn nhỏ ở đuôi mắt lại hiện lên, trông thật hiền từ. Đôi bàn tay mẹ mềm mại, ấm áp, đã chăm sóc em từ thuở lọt lòng. Mẹ thường mặc những bộ áo dài duyên dáng khi đến trường và những bộ đồ mặc nhà giản dị khi ở nhà.

Mẹ em là một người rất hiền lành và chu đáo. Mẹ luôn quan tâm đến việc học của em, tối nào cũng kiên nhẫn giảng bài cho em. Mẹ dạy em phải biết lễ phép với người lớn, yêu thương bạn bè. Với hàng xóm, mẹ luôn hòa đồng và sẵn lòng giúp đỡ.

Một ngày của mẹ luôn bắt đầu từ rất sớm với việc chuẩn bị bữa sáng và kết thúc rất muộn sau khi đã lo cho cả nhà xong xuôi. Em nhớ có lần em bị điểm kém, em đã rất buồn và sợ mẹ mắng. Nhưng mẹ không hề la rầy, mẹ chỉ nhẹ nhàng ôm em vào lòng và nói: "Không sao đâu con, lần sau mình cố gắng hơn nhé". Lời động viên của mẹ đã giúp em có thêm động lực để học tập tốt hơn.

Em yêu mẹ rất nhiều và vô cùng tự hào về mẹ. Mẹ là nguồn động viên lớn nhất trong cuộc đời em. Em tự hứa sẽ luôn chăm ngoan, học giỏi để mẹ được vui lòng. Em chỉ mong mẹ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và mãi ở bên cạnh em.

20Bài văn tả mẹ số 20

Trong kho tàng ký ức tuổi thơ, có một kỷ niệm mà em sẽ không bao giờ quên. Đó là kỷ niệm về những ngày em bị ốm và được mẹ chăm sóc. Qua những ngày ấy, em càng cảm nhận sâu sắc hơn tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho em.

Năm ngoái, em bị sốt xuất huyết và phải nằm viện. Mẹ đã gác lại mọi công việc để vào viện chăm sóc em. Dáng người mẹ vốn đầy đặn, khỏe khoắn, sau mấy đêm thức trắng trông mẹ gầy và xanh xao hẳn đi. Mái tóc mẹ rối hơn, khuôn mặt trái xoan hốc hác, chỉ có đôi mắt là không lúc nào rời khỏi em, vừa lo lắng lại vừa dịu dàng.

Mẹ em vốn là người mạnh mẽ, nhưng những ngày đó, em thấy mẹ thật mỏng manh. Mẹ kiên nhẫn đút cho em từng thìa cháo, lau người cho em bằng nước ấm. Đôi bàn tay mẹ mát rượi, xoa nhẹ lên trán em giúp em dễ chịu hơn. Mẹ kể chuyện cho em nghe, đọc sách cho em vui. Mẹ không chỉ chăm sóc em về thể chất mà còn là nguồn động viên tinh thần to lớn.

Em còn nhớ, có đêm em mê sảng vì sốt cao, em cứ nắm chặt lấy tay mẹ không buông. Mẹ đã ngồi như vậy suốt đêm, một tay cầm tay em, một tay không ngừng quạt cho em. Sáng hôm sau tỉnh dậy, thấy mẹ gục ngủ bên giường, em đã không kìm được nước mắt.

Sau trận ốm ấy, em càng yêu và thương mẹ nhiều hơn. Mẹ như một thiên thần hộ mệnh, luôn ở bên cạnh che chở và bảo vệ em. Em tự nhủ lòng mình phải sống thật tốt, thật khỏe mạnh để mẹ không phải lo lắng, phiền lòng vì em nữa.

21Bài văn tả mẹ số 21

Nếu ai đó hỏi em, ai là người đẹp nhất, em sẽ không ngần ngại trả lời rằng đó là mẹ. Mẹ không phải là hoa hậu, cũng không phải là người mẫu, nhưng trong mắt em, mẹ đẹp tựa như một vầng trăng hiền dịu.

Mẹ em có dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh. Mái tóc mẹ đen mượt như dòng suối, chảy dài trên bờ vai gầy. Gương mặt mẹ tròn đầy, phúc hậu, làn da trắng hồng tựa cánh hoa đào. Nhưng đẹp nhất là đôi mắt mẹ. Đôi mắt ấy long lanh như hai vì sao, luôn soi sáng con đường em đi. Nụ cười của mẹ ấm áp như ánh nắng ban mai, có thể xua tan đi mọi đám mây u ám trong lòng em.

Mẹ không chỉ đẹp về ngoại hình mà còn đẹp cả trong tâm hồn. Mẹ hiền dịu và bao dung như mặt đất, luôn ôm ấp, che chở cho em. Tình yêu của mẹ dành cho em mênh mông như biển cả, không bao giờ vơi cạn. Mỗi lời mẹ dạy bảo đều ngọt ngào như dòng sữa mẹ. Đôi bàn tay mẹ là ngọn gió mát lành, xoa dịu những nỗi đau của em.Em thích nhất là được cuộn tròn trong lòng mẹ mỗi tối, nghe mẹ kể chuyện cổ tích. Giọng mẹ ấm áp, du dương như một bản nhạc, đưa em vào giấc ngủ bình yên. Kỷ niệm về những đêm như thế đẹp như một giấc mơ.

Mẹ là bài thơ hay nhất, là bức tranh đẹp nhất mà cuộc đời đã ban tặng cho em. Em yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên đời. Em sẽ là một vần thơ ngoan ngoãn trong bài thơ cuộc đời của mẹ, để mẹ mãi vui và tự hào về em.

Hy vọng với những dàn ý và bài văn tả mẹ mẫu trên, các em học sinh sẽ tự tin hoàn thành bài tập, gửi gắm được những cảm xúc chân thành nhất đến mẹ của mình. Đừng ngần ngại thể hiện tình cảm qua từng trang viết và chia sẻ bài văn tả mẹ của bạn dưới phần bình luận để cùng nhau học tập, trao đổi nhé!

0 Thích
Chia sẻ
  • Chia sẻ Facebook
  • Chia sẻ Twitter
  • Chia sẻ Zalo
  • Chia sẻ Pinterest
In
  • Điều khoản sử dụng
  • Chính sách bảo mật
  • Cookies
  • RSS
  • Điều khoản sử dụng
  • Chính sách bảo mật
  • Cookies
  • RSS

Trang thông tin tổng hợp superkids

Website superkids là blog chia sẻ vui về đời sống ở nhiều chủ đề khác nhau giúp cho mọi người dễ dàng cập nhật kiến thức. Đặc biệt có tiêu điểm quan trọng cho các bạn trẻ hiện nay.

© 2025 - superkids

Kết nối với superkids

https://nghengu.vn/ lịch âm 2025 Dự báo thời tiết tại xemthoitiet.com.vn https://thoitiet24.edu.vn/ vivu 88 nhà cái fo88 Socolive trực tiếp Trực tiếp bóng đá Xoilac bj88 https://ufabett.us.com/ ufabet
Trang thông tin tổng hợp
  • Trang chủ
  • chính tả
  • giáo dục
  • Meme
  • Avatar
  • Hình Nền
Đăng ký / Đăng nhập
Quên mật khẩu?
Chưa có tài khoản? Đăng ký