166 câu thành ngữ, ca dao, tục ngữ về môi trường sống và thiên nhiên
Từ xa xưa, nhằm phục vụ cho lao động, sản xuất cũng như cuộc sống, con người đã biết quan tâm đến môi trường sống cùng các yếu tố trong thiên nhiên. Để lưu giữ lại những kinh nghiệm này, người xưa chọn cách gửi gắm qua ca dao, tục ngữ, thành ngữ Việt Nam.
Những câu thành ngữ, ca dao, tục ngữ về môi trường sống
Môi trường là một trong những yếu tố ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống và sự phát triển của con người cũng như các sinh vật khác. Về vấn đề này, ông cha ta đã đúc kết ra một số câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ sau.
Đất lành chim đậu
Gạo trắng nước trong
Rừng già nhiều voi, rừng còi nhiều cọp
Rừng nào cọp nấy
Thấy cây mà chẳng thấy rừng
Cá nước chim trời
Đèo heo hút gió
Đồng trắng nước trong
Ở chọn nơi, chơi chọn bạn
Vượn lìa cây có ngày vượn rũ
Bờ xôi, ruộng mật
Ruộng sâu trâu nái
Sơn cùng thuỷ tận
Giếng đâu thì ếch đó
Ao sâu tốt cá
Cá mạnh về nước
Đồng không mông quạnh
Nhất duyên, nhì phận, tam phong thổ
Gần sông quen tiếng cá, gần rừng không lạ tiếng chim
Nhà sạch thì mát, Bát sạch ngon cơm.
Muốn chắc ở nhà gạch, Muốn sạch quét chổi cùn.
Ca dao, tục ngữ, thành ngữ về các yếu tố môi trường
Không khí, đất, nước, ánh sáng, núi, rừng, sông, biển, thắng cảnh, di tích… đều là các yếu tố thuộc môi trường. Cho nên trên thực tế, ca dao, tục ngữ, thành ngữ về môi trường có thể đề cập đến rất nhiều vấn đề. Dưới đây là một số ví dụ tiêu biểu do VOH tổng hợp.
Danh lam thắng cảnh
Khoai đất lạ, mạ đất quen
Đồng chua nước mặn
Bén rễ đâm chồi
Năm châu bốn biển
Thứ nhất leo rễ, thứ nhì trễ cành
Tấc đất tấc vàng
Đá đổ mồ hôi, mưa trôi đầy đồng
Rừng vàng biển bạc
Đông cây xây lá
Gió táp mưa sa
Lạnh như đồng
Sơn hào hải vị
Vật đổi sao dời
Không mưa thì gió, khi mặt trời đỏ như son
Biết chiều trời, nước đời chẳng khó
Lóc xóc không bằng một góc ruộng
Sấm kêu rêu mọc
Sơn lam chướng khí
Bương già nhà vững
Nhà ngói, cây mít
Đâm chồi, nảy lộc
Vô rú mà đốn săng Vào rừng mà đẵn gỗ.
Rác thì chôn lấp gốc cây Còn đem vứt bậy bệnh lan cả làng.
Mưa rừng cọ, Gió rừng thông.
Thứ nhất canh trì, Thứ nhì canh viên, Thứ ba canh điền.
Núi kia ai đắp nên cao Sông kia biển nọ ai đào mà sâu?
Ai về Non Nước thì về Trước sông, sau biển, núi kề một bên
Ai lên nhắn tới nậu nguồn Mít non gửi xuống cá chuồn gửi lên. Ai về nhắn với miệt trên, Rừng cây chặt trụi lụt lên tới nguồn.
Bãi biển Nha Trang mịn màng, trắng trẻo Nước trong leo lẻo, gió mát trăng thanh Đêm đêm thơ thẩn một mình Đố sao cho khỏi vướng tình nước mây?
Bến Tre biển rộng sông dài Ao trong nuôi cá, bãi ngoài thả nghêu.
Đường vô xứ Huế quanh quanh Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
Tôm càng xanh nước quơ râu Rừng vàng biển bạc còn đâu phải tìm.
Ai về đất Trúc xa xăm Viếng hồ Chung Thủy sau thăm xứ dừa.
Rừng U Minh có tiếng muỗi nhiều Sông Bến Hải tiêu điều nước non.
Chim quyên dại lắm, không khôn Sơn lâm không đậu, đậu cồn cỏ may.
Dinh Trấn Biên rừng xanh đất đỏ Bởi vận nghèo mới bỏ vô đây Chiều chiều lên núi trông mây Ngó về quê cũ nhớ cây da tàn!
Qua đồng ngả nón thăm đồng Đồng bao nhiêu lúa, thương chồng bấy nhiêu.
Sông sâu mà biển cũng sâu Muốn ăn cá lớn, rong câu cho dài.
Trời sinh có biển có nguồn Có ta, có bạn, còn buồn nỗi chi?
Rừng thiêng nước độc thú bầy Muỗi kêu như sáo thổi, đỉa lội đầy như bánh canh.
Tới đây những núi cùng khe Chân sim bóng núi, tiếng ve gọi sầu
Đố ai đếm được lá rừng Để ta khuyên gió, gió đừng rung cây.
Anh đi ba tháng thì về Rừng thiêng nước độc chớ hề ở lâu.
Muốn ăn măng trúc măng giang Măng tre măng nứa cơm lam thì chèo Người xuôi lên thác xuống đèo Chim kêu núi nọ, vượn trèo non kia.
- Ở đâu năm cửa, nàng ơi? Sông nào sáu khúc nước chảy xuôi một dòng? Sông nào bên đục bên trong? Núi nào thắt cổ bồng mà có thánh sinh? Đền nào thiêng nhất tỉnh Thanh? Ở đâu lại có cái thành tiên xây? Ở đâu là chín từng mây? Ở đâu lắm nước, ở đâu nhiều vàng? Chùa nào mà lại có hang? Ở đâu lắm gỗ thời nàng biết không? Ai mà xin lấy túi đồng? Ở đâu lại có con sông Ngân Hà? Nước nào dệt gấm thêu hoa? Ai mà sinh cửa, sinh nhà, nàng ơi? Kìa ai đội đá vá trời? Kìa ai trị thủy cho đời được yên? Anh hỏi em trong bấy nhiêu lời Xin em giảng rõ từng nơi từng người. - Thành Hà Nội năm cửa, chàng ơi Sông Lục Đầu sáu khúc nước chảy xuôi một dòng Nước sông Thương bên đục bên trong Núi đức thánh Tản thắt cổ bồng mà lại có thánh sinh Đền Sòng thiêng nhất tỉnh Thanh Ở trên tỉnh Lạng có thành tiên xây Trên trời có chín từng mây Dưới sông lắm nước, núi nay lắm vàng Chùa Hương Tích mà lại ở hang Trên rừng lắm gỗ thời chàng biết không Ông Nguyễn Minh Không xin được túi đồng Trên trời lại có con sông Ngân Hà Nước Tàu dệt gấm thêu hoa Ông Hữu Sào sinh ra cửa, ra nhà, chàng ơi Bà Nữ Oa đội đá vá trời Vua Đại Vũ trị thủy cho đời yên vui Anh hỏi em trong bấy nhiêu lời Em xin giảng rõ từng nơi từng người.
Ở đâu sáu tỉnh anh ơi Sông nào chín cửa, nước chảy xuôi một nguồn Sông nào có nước trong luôn Núi nào có tiếng cả muôn dặm ngoài Con gì có cánh không bay Con gì không cẳng, chạy ngay trăm rừng Con gì giống chó có sừng Anh mà đáp được, em cùng theo anh - Nam Kỳ sáu tỉnh em ơi Sông Cửu Long chín cửa, nước chảy xuôi một nguồn Sông Đồng Nai nước sạch trong luôn Núi Thất Sơn danh tiếng cả muôn dặm ngoài Con gà có cánh không bay Con rắn không cẳng, chạy ngay trăm rừng Con dê giống chó có sừng Anh đà đáp được, em cùng.
Những câu thành ngữ, ca dao, tục ngữ về môi trường và thời tiết
Hầu hết những câu thành ngữ, ca dao, tục ngữ về môi trường và thời tiết đều được ông cha ta đúc kết từ quá trình lao động sản xuất. Thông qua việc quan sát các hiện tượng tự nhiên, dân gian đã khái quát thành những tri thức và áp dụng vào cuộc sống hàng ngày.
Bà rú Lông đi ông rú Trà
Đông the, hè đụp
Cơn truông Nu, đập tru mà chạy
Nắng tháng ba, hoa chẳng héo
Chớp ngã Cồn Tiên, mưa liền một trộ
Nắng ông Từa, mưa ông Gióng
Kẻ Cài reo, kẻ Treo khóc
Mống cụt không lụt thì bão
Mống bạc sạch đồng
Một cơn mống bạc, một đạc nước xanh
Mống Hòn Sang lấy ang đựng nước
Quầng cạn tán mưa
Ráng mỡ gà, ai có nhà thì chống
Mưa tháng ba, hoa đất
Mưa tháng tư, hư đất
Đông bắc chớp nháy mừng lòng, tức là mai tới đầy đồng mương khe
Đầu năm sương muối, cuối năm gió nồm
Động bể đông, bắc nồi rang thóc; động bể bắc, đổ thóc ra phơi
Trống tháng bảy chẳng hội thì chay, tháng sáu heo may chẳng mưa thì bão
Mây kéo xuống biển thì nắng chang chang, mây kéo lên ngàn thì mưa như trút
Rồng đen lấy nước thì nắng, rồng trắng lấy nước thì mưa
Mưa chẳng qua Ngọ, Gió chẳng qua Mùi.
Sáng bể chớ mừng Tối rừng chớ lo.
Nắng sớm thì đi trồng cà, Mưa sớm ở nhà phơi thóc.
Mưa bên Quát lấy quạt mà che Mưa kẻ E lấy bè mà chở
Mống mọc đàng đông, bồ không lại có Mống mọc đàng tây bồ đầy lại lưng.
Tháng ba, mười ba còn ghi Nhựt thực giờ Ngọ, vậy thì tối tăm.
Năm Thìn mười sáu tháng ba Gặp một trận bão cửa nhà tan hoang.
Lụt bão rồi, ngành ngọn xơ rơ, Con chim không nơi đậu, biết dật dờ phương nao.
Ong vò vẽ làm tổ bụi gai Thấp thời lụt nhỏ, cao thời lụt to.
Gió nào độc bằng gió Gò Công Sông nào nông bằng sông Châu Đốc.
Trời làm bão lụt mênh mông, Cầu trôi, bực lở, ai bồng em qua?
Mưa chi mưa oán, mưa thù Mưa quanh, mưa quất bàu Thần Phù không mưa.
Mây chòm, mây đống không lo Lo đàn mây mỏng nó bò qua trăng.
Bao giờ Đại Huệ mang tơi Rú Đụn đội nón thì trời mới mưa. Bao giờ mống Mắt mống Mê Thuyền câu thuyền lái chèo về cho mau.
Động bể đông bắc nồi rang thóc Động bể bắc đổ thóc ra phơi Trời mưa cho lúa thêm bông Cho đồng thêm cá, cho sông thêm thuyền.
Khi mô rú Quyết có mây, Cửa Lò có chớp ngày rày hẵng mưa.
Tháng chín mưa giông thuyền mong ghé bến Từ nơi bãi biển qua đến buổi chợ chiều Nuôi con chồng vợ hẩm hiu Nhà tranh một mái tiêu điều nắng mưa.
Người ta đi cấy lấy công Tôi nay đi cây còn trông nhiều bề. Trông trời, trông đất, trông mây, Trông mưa, trông nắng, trông ngày, trông đêm, Trông cho chân cứng đá mềm, Trời êm, bể lặng mới yên tâm lòng.
Trời mưa mang áo ra phơi Đến khi trời nắng mang tơi đi cày Hạn hán thì ruộng nước đầy Mưa giông nứt nẻ ruộng lầy ai ơi.
Trời làm bão lụt mênh mông Sông khô hồ cạn, cá trên đồng còn chi Trời làm phong vũ bất kì Xuân thu đáo hạn cá quy về hồ Trời làm bàu cạn hói khô Hữu ngư hồ thủy chỗ mô tui cũng tầm.
Ai về Quảng Ngãi mà xem Bãi tơ vàng óng đồng ken lúa vàng Xóm thôn sực nức mùi đàng Nhắp chè Tam Bảo luận bàn văn chương.
Hỡi cô thắt lưng bao xanh, Có về An Phú với anh thì về An Phú có ruộng tứ bề, Có ao tắm mát, có nghề mạch nha.
Ca dao, thành ngữ, tục ngữ về môi trường và các bài học cuộc sống
Khác nhóm ca dao, tục ngữ, thành ngữ về môi trường, thiên nhiên… ở trên, những câu ca dao, thành ngữ, tục ngữ dưới đây mượn các yếu tố của môi trường, các quy luật của tự nhiên để phản ánh bài học, triết lý trong cuộc sống.
Người ta là hoa đất
Sóng sau xô sóng trước
Thả hồ về rừng
Điệu hổ ly sơn
Tiền rừng bạc bể
Thệ hải minh sơn
Sông cạn đá mòn
Sông lở, sóng còn
Ăn cây nào rào cây ấy
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn
Đất khách quê người
Đất sỏi có chạch vàng
Được lòng đất mất lòng đò
Tiếng oan dậy đất
Chở củi về rừng
Tiền rừng bạc bể
Hòn đất ném đi, hòn chì ném lại
Đi cúi mặt xuống đất, về cất mặt lên trời
Sống cục đất, mất cục vàng
Gần đất xa trời
Đất có thổ công, sông có hà bá
Đất có lề, quê có thói
Già sinh tật như đất sinh cỏ
Làm thân đất ta, làm ma đất người
Ghét đào đất đổ đi
Đất chuyển trời rung
Non mòn biển cạn
Rút dây động rừng
Đất bằng nổi sóng
Ăn của rừng rưng rưng nước mắt
Ruộng bề bề không bằng nghề trong tay
Ngang trời, dọc đất
Đạp đất đội trời
Bán mặt cho đất, bán lưng cho trời
Bạo thiên nghịch địa
Gai trên rừng ai vót mà nhọn, trái trên cây ai vo mà tròn
Nhổ cây sống, trồng cây chết
Nước có nguồn, cây có gốc
Cây không trồng không tiếc, con không đẻ không thương
Cây muốn lặng, gió chẳng đừng
Cây ngay chẳng sợ chết đứng
Đời cha trồng cây, đời con ăn quả
Biết sự trời, mười đời chẳng khó
Một cây làm chẳng nên non Ba cây chụm lại nên hòn núi cao.
Làm thần đất ta Làm ma đất người.
Hơi đâu mà giận người dưng Bắt sao được cái chim rừng nó bay!
Chợ rộng thời lắm lái buôn Sông rộng lắm nước trong nguồn chảy ra.
Sông dài thì lắm đò ngang Anh nhiều nhân ngãi thì mang oán thù.
Khúc sông chật hẹp phải tùy Bấy lâu còn đợi, sá gì đôi năm.
Sông sâu mà biển cũng sâu Muốn ăn cá lớn, rong câu cho dài.
Người đời ai có dại chi Khúc sông rộng hẹp phải tùy khúc sông.
Dù cho đất đổi trời thay Trăm năm vẫn giữ lòng ngay với đời.
Ngó lên Đất Đỏ cỏ dày Nghĩa nhơn thăm thẳm mỗi ngày mỗi xa.
Sông kia bên lở bên bồi Bên lở thì đục bên bồi thì trong Sông kia nước chảy đôi dòng Biết rằng bên đục bên trong bên nào.
Những câu thành ngữ, ca dao, tục ngữ về môi trường của người xưa không chỉ là lời nhắn nhủ về trách nhiệm bảo vệ thiên nhiên, tài nguyên cũng như vai trò của môi trường sống mà còn đem lại cho chúng ta nhiều bài học nhân sinh. Hy vọng từ đây, mỗi người sẽ có ý thức đóng góp một phần nhỏ vào việc bảo vệ, xây dựng môi trường sống bền vững cho tương lai.
Theo dõi VOH Thường thức để cập nhật thêm nhiều bài viết hay!